Honoré
de Balzac rất thích bói chữ. Ông vẫn thường tự hào là mình có tài về khoản
này.
Một hôm, một bà cụ nhờ ông đoán giúp tính tình, số phận của một cậu học trò chủ
nhân của một cuốn tập vở đã cũ.
Honoré de Balzac chăm chú xem cuốn vở, lật đi lật lại hồi lâu rồi nhận xét:
Honoré de Balzac chăm chú xem cuốn vở, lật đi lật lại hồi lâu rồi nhận xét:
- Xin lỗi bà, dầu điều này có làm bà phiền lòng,
tôi cũng buộc phải nói thẳng ra rằng, đứa bé này cẩu thả, đần độn. Sau này may
mắn lắm nó cũng chỉ làm nổi một chức thầy ký tỉnh lẻ là cùng.
Khi Honoré
de Balzac ngừng lời, bà cụ chậm rãi nói:
- Ông Balzac, lẽ nào ông lại không nhận ra bà
giáo cũ và cả cuốn vở của ông?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét