Chết đâu mà chết lắm

Trước cổng cơ quan, anh bảo vệ quát bác nông dân đang thập thò:
- Ông kia! Có chuyện gì?
- Tôi muốn gặp Giám đốc xin cái giấy xác nhận.
- Hôm nay giám đốc nghỉ. Bố ông ấy vừa mất.
- Vậy cho tôi gặp phó giám đốc cũng được.
- Không được. Bố phó giám đốc vừa mới mất.
Vẻ thất vọng lộ rõ trên gương mặt bác nông dân, nhưng bác vẫn cố hỏi thêm:
- Vậy cho tôi gặp trưởng phòng hành chánh được không?
- Không. Bố chồng của bà ấy vừa mất.
- Vậy cho tôi gặp phó phòng đi
- Hôm nay phó phòng nghỉ lo đám tang. Ông nội anh ấy vừa mất.
- Đan Mạch! Anh đùa tôi đấy à? Chết đéo gì mà lắm thế?
- Ông chửi ai đấy? Không biết thì im mồm đi. Chết mỗi người chứ lấy đéo đâu ra mà lắm. Bố của giám đốc thì cũng là bố của phó giám đốc, cũng là bố chồng của trưởng phòng và là ông nội của phó phòng, vì giám đốc là anh ruột của phó giám đốc, là chồng của trưởng phòng và là bố đẻ của phó phòng. Ông chửi một người là là chửi cả cái cơ quan này đó, biết chưa. Thôi, về đi cho tôi đóng cổng cơ quan!
- Vẫn sớm mà! Sao đóng vội thế?
- Tôi phải về lo đám tang. Bác tôi vừa mất!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét