Câu chuyện thứ nhất:
Chàng yêu nàng từ thuở nàng
mới mười lăm tuổi. Cả hai lén lút qua lại quan hệ, trốn nhà đi, dọa chết nếu
không được chấp nhận.
Nếu mối quan hệ đó chỉ kéo
dài ít tháng, được gọi là dụ dỗ trẻ vị thành niên, là phạm pháp, có nguy cơ ra
tòa
Nếu mối tình ấy kéo dài một
năm, được gọi là tình yêu oan trái.
Cũng mối tình đó, nếu kéo
dài vài năm, đi đến hôn nhân, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo
đèo qua bao khó khăn để đến với nhau.
Kết luận: Bạn làm gì không
quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong bao lâu.
Câu chuyện thứ 2:
Một nàng cave, nếu ngủ với
thợ thuyền hoặc người lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội.
Nếu cô gái đó ngủ với đại
gia thì được gọi là chân dài.
Cũng cô gái đó, nếu ngủ với
ngôi sao sân cỏ hoặc ca sỹ, người của công chúng, sẽ mang danh hot girl, đàng
hoàng lên báo kể chuyện "nghề nghiệp" và trưng ảnh “nhà nghèo” giữa
công chúng mà không ai có ý định bắt nàng.
Kết luận: Bạn làm gì chả
quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai.
Câu chuyện thứ 3:
Một nam tu sĩ ngồi
chung xe với một nữ tu. Người nữ tu sĩ ngồi bắt chéo chân, để
lộ một bên đùi trông rất khêu gợi. Không cầm lòng được, nam tu
sĩ rụt rè thò tay sờ soạng lên đùi nàng.
Người nữ tu kêu lên:
- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129
Nam tu sĩ cảm thấy hổ thẹn:
- Xin lỗi, tôi đã quá trần tục
Vừa về đến, ông vội vàng tra
cứu ngay cái điều răn 129, và ông đọc được: “Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn
nữa, con sẽ tìm thấy hào quang”
Kết luận: Nếu không nắm rõ thông tin trong công việc của mình, anh
sẽ bỏ lỡ cơ hội lớn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét