Cuộc sống của họ cũng trôi qua như nhiều gia đình khác. Hàng
ngày họ đi làm, cậu con trai đi mẫu giáo, trong nhà chỉ còn lại người mẹ già.
Mỗi buổi sáng, người Vợ dậy sớm nấu bữa sáng cho gia đình, để phần thức ăn trưa
cho mẹ chồng, cho con ăn và đưa con đến trường. Người Vợ không quá vất vả nhưng
gần như không có thời gian riêng cho bản thân
Hôm trước, Chồng tan sở, về nhà nhìn thấy Vợ đang bận rộn
chuẩn bị bữa tối trong bếp, cô không nhìn anh mà thúc giục: “Sao hôm nay anh về
muộn thế? Nhanh nhanh rửa tay, xong rồi đem thức ăn và lấy bát đũa ra bàn để
chuẩn bị ăn cơm!”
Chồng đã quen nghe thấy những lời này hàng ngày nhưng hôm
nay trong lòng anh có vẻ khó chịu. Vừa làm theo lời Vợ, Chồng vừa nghĩ ngợi:
“Mới kết hôn 5 năm thôi mà bao nhiêu lời ngon ngọt nhẹ nhàng đã bị những lời
này thay thế hết. Sau này không biết sẽ còn chán đến mức nào”
Đến cuối bữa ăn khi chỉ còn hai vợ chồng, Chồng kể với Vợ:
“Ông chủ của anh đang bao bọc một cô nhân tình rất xinh đẹp, nghe nói là vì vợ
của ông ấy luôn lạnh lùng nên mới thành ra như vậy. Ngẫm nghĩ cũng đúng, nếu
như bà vợ ngày nào cũng chỉ biết cơm nước, củi gạo, mắm muối tương cà thì người
đàn ông nào mà chẳng thấy chán!” Vừa nói, Chồng vừa thở một hơi thật dài với vẻ
chán nản.
Vợ nghe xong những lời này, trong lòng biết rõ Chồng đang
có ý ám chỉ mình nhưng cô giả vờ như không biết. Cô nói: “Nếu như một ngày nào
đó, có một cô gái xinh đẹp hẹn anh đi xem phim mà anh cũng rất muốn đi, thì anh
đừng vội nhận lời, hãy mời cô ấy đến chăm sóc cho con trai chúng ta, em sẽ mời
anh đi được chứ?”
Chồng nghe xong ngồi im lặng không nói lời nào
Vợ nói tiếp: “Nếu như một ngày nào đó đang đi trên đường,
anh gặp một cô gái ăn mặc rất hợp mốt và đẹp mắt mà cảm thấy Vợ anh không đủ
xinh đẹp thì hãy hỏi cô ấy chi phí dưỡng da hàng tháng là bao nhiêu, chi phí
mua sắm quần áo giày dép là bao nhiêu sau đó mỗi tháng, anh hãy đưa số tiền đó
cho em, em cũng sẽ đẹp hơn!”
Chồng vẫn ngồi im lặng
Vợ lại tiếp tục: “Nếu như anh thực sự có tình cảm với người
khác, muốn cùng cố ấy kết hôn thì em sẵn sàng chuyển ra ngoài sống cùng con để
cho hai người sống cùng nhau và chăm sóc mẹ. Hai người hãy cố gắng kiên trì
trong ít nhất là 5 năm nhé!”
Chồng lúc này như bừng tỉnh và nói: “Anh chỉ là nói chuyện
vậy thôi, chứ đâu có ý gì?”
Vợ lắc đầu: “Sau này, những ngày giỗ tết, anh hãy mời cô ấy
đến còn những ngày như lễ tình nhân thì em sẽ đi chơi cùng với anh. Mỗi khi đi
làm giúp đám tang hay thăm hỏi họ hàng ốm đau thì hãy mời cô ấy đi, còn em sẽ đi
du lịch cùng anh. Mà tốt nhất là cô ấy phải toàn tâm toàn ý chăm sóc tốt cho
con trai anh thì chúng ta đi chơi mới thoải mái. Nếu như lương của em không cần
phải thuốc thang cho mẹ nữa thì em còn có thể mời anh đi du lịch nước ngoài,
ngao du bốn phương, sống thoải mái, anh thấy đúng không?”
Chồng lúc này không nhịn được liền thốt lên: “Những điều
kiện này của em thì ai mà đáp ứng được?”
Vợ nghe xong liền nói: “Vậy đúng rồi! Điều mà anh thiếu
nhất không phải là một cô gái xinh đẹp nào đó, mà là thiếu một người phục vụ
đến để chia sẻ vất vả với Vợ anh để cho Vợ anh có thời gian đi vui chơi cùng
với anh. Nếu như làm được những điều đó thì em cũng là “tình nhân” của anh cả
đời! Nếu như anh còn chưa có biện pháp để làm những việc đó thì em tự nhiên
cũng chỉ có thể là một thiếu phụ luống tuổi, làm người phục vụ cho gia đình này
thôi.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét