Vào những năm đầu thế kỷ 20, tại
một thành phố nhỏ phía Tây nước Mỹ, một cậu bé khoảng 10 tuổi đi đến từng cửa
hàng ở ven đường và hỏi:
Các chủ cửa hàng hoặc nói không, hoặc cho là cậu bé
phá phách và đuổi cậu bé đi.
Trời sắp tối, cậu bé
vẫn miệt mài đi hỏi. Đến cửa hàng thứ 69, vẫn điệp khúc:
- Xin hỏi, ở đây có bán Thượng Đế không ạ?
Ông chủ
khoảng chừng 60 tuổi, tóc đã bạc
trắng, nét mặt ôn hòa, mỉm cười hỏi cậu bé:
- Này cháu bé, cháu
hãy cho ta biết, cháu muốn mua Thượng Đế để làm gì?
Có
người trả lời mình nên cậu bé cảm động rơi nước mắt, cậu kể với ông chủ rằng cha mẹ của cậu qua đời từ
sớm, và bây giờ người chú đang nuôi cậu. Chú của cậu làm
việc ở công trường xây dựng, vài ngày trước bị ngã giàn giáo, đến nay vẫn hôn mê chưa tỉnh lại. Bác sĩ nói, chỉ có
Thượng Đế mới có thể giúp được ông ấy. Cậu bé nghĩ rằng nhất định Thượng Đế là
một thứ gì đó vô cùng kỳ diệu:
- Cháu phải mua Thượng Đế về cho chú của cháu ăn thì
vết thương sẽ khỏi
Nghe
xong, ông chủ rơm rớm nước hỏi:
- Cháu có bao nhiêu tiền?
- 1 đô la ạ
- Cháu bé, thật may giá của Thượng Đế cũng vừa vặn 1
đô la
Ông chủ
nhận lấy đồng xu trong tay cậu bé, lấy một chai nước có dòng chữ “Nụ hôn của
Thượng Đế” trên kệ xuống và nói:
- Cháu bé, cháu cầm lấy đi này, chú của cháu uống
xong bình “Thượng Đế” này thì sẽ khỏe lại thôi
Cậu bé
vô cùng sung sướng hạnh phúc ôm chặt lấy chai nước trong lòng, vui mừng chạy
đến bệnh viện. Khi vào đến phòng bệnh, cậu bé reo lên:
- Chú ơi, cháu đã mua Thượng Đế về rồi, chú mau khỏe
lại chú nhé.
Ngày
hôm sau, một nhóm các chuyên gia y học hàng đầu trên thế giới đã bay đến bệnh viện thành phố, nơi chú của cậu bé đang nằm và
tiến hành hội chẩn. Không bao lâu sau, chú của cậu bé đã được cứu.
Khi chú
của cậu bé xuất viện, nhìn thấy hóa đơn tiền viện phí thì suýt chút nữa ngất
đi. Thế nhưng, một tin tức đã hóa giải lo lắng của anh, một
người có tên là Bondi đã giúp anh trả hết tiền viện phí.
Nhóm bác sĩ cũng do ông Bondi gửi đến.
Sau
này, người chú mới biết được ông Bondi là một tỷ phú, cửa hàng tạp hóa mà cậu
bé đến mua “Thượng Đế” thuộc sở hữu của ông ấy, khi rảnh rỗi ông thường đến đó
để giết thời gian.
Chú của
cậu bé vô cùng xúc động, anh lập tức cùng cậu bé đến
cảm ơn. Nhân viên cửa hàng nói với hai chú cháu rằng ông chủ đã đi du lịch, bảo
họ không cần bận lòng và trao cho người chú lá thư.
Lá thư do chính
ông Bondi viết
rằng:
“Chàng trai, cậu không cần phải cảm ơn tôi, cháu
của cậu đã trả hết mọi thứ rồi. Điều tôi muốn nói đó là cậu có được cháu bé quả
thật là quá may mắn đấy. Để cứu cậu, cháu bé đã cầm 1 đô la đi khắp nơi để mua
Thượng Đế. Hãy cảm ơn Thượng Đế, chính Người đã cứu cậu. Nhưng nhất định cậu
phải luôn ghi nhớ rằng Thượng Đế thật sự chính là tình yêu thương của con
người”
Sau này, khi lớn lên, cậu bé thi vào trường y. Để cảm ơn tỷ phú Bondi đã cứu chú mình cũng như để giúp nhiều người khác, cậu đã phát minh ra băng dán cá nhân đặt tên là Bondi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét