Những mẫu chuyện về Bernard Shaw

Bernard Shaw (1856 – 1950) được xem là văn hào Anh lớn nhất thế kỷ XX. Trong một buổi phỏng vắn ông, một nhà báo người Mỹ theo thói quen gác cả 2 chân lên bàn. Chợt nhận thấy sự không hài lòng trên nét mặt Bernard Shaw, ông ta vội vàng xin lỗi. Lúc này Bernard Shaw mới mỉm cười:
-  Không sao! Ông có thể để cả bốn chân lên bàn cũng được.

Trong một buổi gặp mặt, một độc giả hỏi Bernard Shaw bí quyết để ông có thể nói chuyện một cách dí dỏm, thông minh. Ông trả lời:
-  Rất đơn giản. Tôi suy nghĩ những điều ngu ngốc và nói ngược lại.

Có lần Bernard Shaw tranh luận rất gay gắt với một nữ luật sư. Cuộc tranh luận kéo dài mà không ai chịu ai. Cuối cùng, nữ luật sư nổi nóng:
-  Nếu tôi là vợ ông thì tôi sẽ bỏ thuốc độc vào cốc nước của ông
Bernard Shaw mỉm cười trả lời:
-  Nếu tôi là chồng bà thì tôi sẽ uống cốc nước đó ngay lập tức

Bernard Shaw trông gầy gò, khắc khổ. Trong một buổi họp mặt,  một đại gia béo tốt, hồng hào, y phục sang trọng và trang sức rất đắt tiền cà khịa với Bernard Shaw:
-  Này ông Bernard Shaw, người nước ngoài nào mà nhìn thấy ông thì chắc họ sẽ nghĩ dân Anh phải chịu đói kém, khổ sở lắm.
-  Và rồi khi nhìn sang ông, họ hiểu ngay nguyên nhân của sự đói khổ đó là do đâu.

Hội phụ nữ London đề nghị Bernard Shaw gởi tặng hội cuốn sách của ông nhan đề: "Người chỉ đường cho trí thức đến với xã hội chủ nghĩa".
Nhà văn đã từ chối và viết thư trả lời:
"Mong quý hội thông cảm vì người ta thường ít đọc sách tặng"
Hội phụ nữ bán bức thư đó với giá 30 bảng, đủ mua ba cuốn sách nói trên.
Người mua bức thư đó bán lại cho một người chuyên sưu tầm các bút tích của nhà văn và nhận được số tiền đủ để mua toàn bộ các tác phẩm của 
Bernard Shaw.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét